Truyện về cô bé đứng đường mà tôi quen17:32 / 24.12.2014 2596 - Chia sẻ : 9.5 /10 |
Mắt con bé dân lim rim lại rồi chờ đợi hành động gì đó từ tui tiếp theo.tui cười mỉm rồi lấy tay xoa nhẹ vào mái tóc của em và kê miệng vào miệng em, trao cho em 1 nụ hôn thật nhẹ nhàng…thiệt từ từ..không dồn dập..2 cái lưỡi từ từ tìm tới nhau và trao nhau từng đợt nước miếng chứa hàng triệu vi khuẩn mà các nhà khoa học đến ngày nay vẫn chưa đặt tên kịp cho bọn nó.Chắc có lẽ lâu lắm rồi em nhỉ.vẫn chưa có người đàn ông nào , trao cho em 1 nụ hôn mà nó đúng nghĩ như tên gọi của nó.mà thay vào là những nụ hôn dồn dập chiếm đoạt tàn bạo , ko 1 tí cảm xúc nào.thân hình nhỏ nhắn của em nép sát vào người tui làm tui có thể cảm nhận ở phần ngực trái ,con tim em nó đập nhanh như thế nào,vuốt ve bờ vai khi hôn , tui có thể cảm nhận sự run rẩy,mong manh mà từng sợi dây cơ nó đang dày xéo nhau bần bật.Chắc có lẽ cũng khá lâu rồi, con bé mới có lại cảm giác này.Giống như cảm giác 1 ai đó lần đầu tiên biết yêu mà được nắm tay bạn gái.Cảm giác nó run sợ đến mức nào……
+thôi đi được chưa- tui chợt dứt nụ hôn kéo dài gần 20s (ước chừng vậy chứ cũng chả rõ lắm)
– hihi , dạ – bé Nhi từ từ buông 2 tay ra rồi quay vô gương chỉnh lại tóc tai xem mọi thứ đã ổn chưa rồi xúng xính bước ra ngoài
+ để đó đi, để anh khóa cửa cho , tui dành lấy cái móc khóa từ em
– Dạ, hihi
Xong xuôi gạt chống xe rồi quay đầu xe lại ,cài nón bảo hiểm vô.Thấy bé Nhi đang lay hoay với cái nón bảo hiểm
+ đây ,để anh đội cho,rồi vén cái mái tóc em qua 1 bên rồi đội vô, cài khóa kĩ càng
– Plez…bé Nhi thè lưỡi ra nheo mắt nhìn tui
+ Đi nhé người đẹp – tui đề máy rồi ngoài cổ lại hỏi với
– dạ vâng
+ ôm chặt vô, té giờ đó, đừng có trách
– Xí, hổng thèm ôm – bé Nhi trề môi ra thách thức nhưng 2 tay vẫn thò qua eo tui, 2 bàn tay đan chặt vào nhau y như sợ tui sắp sửa lao đi với vận tốc ánh sáng rồi bỏ rơi còn bé lại phía sau
Tới quán nước , tui không thèm hỏi bé Nhi thích món gì mà gọi luôn
– Cô ơi , cho con 2 ly bơ dằm ,1 ly nhiều sữa 1 tí nhé
+ ơ sao biêt món em thích mà gọi thế
– Tại vì anh để ý , đi quài với em , thấy em toàn gọi món này
+ vậy có biết vì sao em thích ko ?
– chắc có thể nó gắn liền với em 1 kỷ niệm nào đó? chứ ko hẳn là món em em thích ăn
+ dạ, đúng đó anh , rồi bé Nhi chống cằm mơ màng kể về câu chuyện bơ dằm nhiều sữa của em nó