Truyện về cô bé đứng đường mà tôi quen17:32 / 24.12.2014 2600 - Chia sẻ : 9.5 /10 |
Sau vài hôm , tui “giả vờ” trở về lại biên hòa và rủ con bé đi đây đó.có lẽ bé Nhi cũng đã nghỉ ngơi để lãnh hội đủ rồi…
– Alo , em hả
+ dạ , em đây
– ừa , anh mới về biên hòa rồi nè
+ ủa , anh đi công tác về rồi à
– ừ , đáng lẽ đi cả tuần mà nhớ em quá nên xin về sớm đó
+ xạo xạo ko ! bộ chứ ko phải bị người ta đuổi về à
– Trời làm gì có , anh mà, thằng nào mà dám đuổi anh.thôi ko giỡn chứ mới chạy xe về cũng hơi mệt, anh nghỉ tí , đợi tối anh đền bù lại cho
+ Khiếp, cứ y như làm gì có lỗi ko bằng , mà nói đền bù nghe ghê thế,hihi
-haha, thôi vậy nhé người đẹp bb
+ hihi, dạ bye anh .
Không biết ngày xưa ông già tui, hướng cho tui học cái nghề Hóa chất có sai lầm không? Nhiều khi tui cũng tự tiếc nuối với bản thân mình sao ngày đó không thi vô trường Cao đẳng sân khấu điện ảnh , thì chắc giờ tui cũng đóng vài ba bộ phim hoặc cũng đang cộng tác với Sân khấu kịch nào đó với hằng cuối tuần có vài trăm người đến xem tui diễn tuồng rồi Nhiều khi cũng tự sướng với bản thân mình rằng , tui mà đóng kịch chắc khối kẻ học trường đó ra còn thua tối….Đùa vậy thôi tua nhanh thời gian đến tối để tiếp tục câu chuyện nhé ^^!
– Lẹ đi gái ơi, làm gì mà lâu lắc vậy – tui đứng trong phòng trọ bé Nhi ,đang lạy lục con bé trong phòng vệ sinh thay đồ vs make up
+ hì , đợi em 1 xíu , sắp xong rồi
– Mấy cái 1 xíu của em rồi –
+ Thì cũng gần chục cái chứ mấy – giọng con bé nhí nhảnh vang lên trong phòng vệ sinh
– Anh cho em thêm 5′ nữa, nếu ko ra, anh phá cửa bắt cóc ra đó
+ Xí , thách anh dám đó
– Ừ cứ đợi mà xem ,anh nói là anh làm đó , bây giờ là 7h15 rồi , 7h20 ko thấy cánh cửa thần kì Doremon ấy ở mở ra…đừng có trách tại sao anh trẻ trâu
rồi tui mồi điếu thuốc hút…thường thường tui hút 1 điếu thuốc hầu như chỉ có 5′ , có lần tui đã căn đồng hồ thử (tui hút JET), thì hầu như kết quả 100% nó giao động từ 4’50s đến 5’10s
+ anh ra ngoài phòng hút thuốc đi , đừng có hút trong phòng của em,hôi hết phòng em rồi- tiếng bé Nhi la oảng oảng