![]() | Truyện về cô bé đứng đường mà tôi quen17:32 / 24.12.2014 2705 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.5 /10 |
Đi 1 hồi thì cũng tới nơi, tui thở phì phò như chó. Con bé nhìn tui mà chọc:
– Thấy khiếp hông, đi có 1 tí mà để mệt rồi, đúng dân thành phố có khác !
– Ê, không có chọc nha, anh mệt thật chứ bộ, 8 năm trời mới đi bộ 1 lần, làm sao chịu nổi sức ép của Hoa Kì
– Thôi vô nhà uống nước đi ?
– Ủa vô nhà là sao ? – tui thắc mắc hỏi
– Thì cái trại nuôi tôm sú này là của nhà em mà ?
– WTF ? Thiệt không hay quăng bomb với tui đó bà nội !
– Thiệt chứ nói xạo với anh mần chi ! Tía em là chủ cái trại này mà. Nhà còn cái vườn nhãn nữa. Không biết tía em có trong ko, hay đang ở bên vườn nữa.
Má nghĩ lại cái hôm bệnh viện ngồi nói chung với bé Nhi, cứ nghĩ con bé quăng bomb gì đó. Giờ mới thấy là đúng thật.
– Ờ thôi vô nhà uống nước đi em, anh sắp thành ma khô rồi, khát muốn chết.
– Ừa lẹ dô nhà nghỉ 1 xíu. Rồi đi tiếp.
– Trời còn đi tiếp hả – tui nhăn nhó cái mặt
– Thì tới rồi, chẳng lẽ ở trỏng không ? Phải đi ra trại mới có chỗ chơi chứ – Con bé chu mỏ lên hống hách nhìn….mún cắn cái nữa
– Thôi, mệt em quá. Vô nhà uống đi.
Vô nhà, thấy thằng 1 thằng nhóc, đoán chắc lớn hơn nhi mà nhỏ hơn tuổi hơn tui. Nó cởi trần mặc quần đùi, đang đung đưa trên chiếc võng mồm nhai nhải cái bài gì quên mẹ nó tên rồi mà có khúc: Zìa tới đầu làng, con chím sáo nhỏ hát vang cả làng ấy… Quên rồi. Còn nhớ câu đó lắm. Tại vừa vô nhà, nghe thằng đó hát, bé Nhi vội vô táp thằng bé 1 phát:
– Trời thấy gớm không, bắt quả tang tại trận anh Đen trốn việc ra đây nằm hát nha. Em méc tía em nè.
Rồi con bé giả bộ rút điện thoại ra rồi gọi cho tía em nó: