![]() | Truyện Mối tình đầu của em17:41 / 24.12.2014 1997 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.0 /10 |
-Dễ thương thế.. chúc e yêu ngủ ngon..hi!
Cất điện thoại đi ngủ..em tự mỉm cười hạnh phúc.. tự hào với mối tình đầu tiên của mình, tự hào về người con gái của mình biết bao.. nhưng em ko ngờ rằng, những tin nhắn đầu tiên đó, trong lúc bé ngủ mẹ bé đã đọc được .. Và thế là sáng hôm sau……
Chương 17 a
6h sáng..điện thoại kêu..nhưng e vẫn ngủ không biết j..phải đến cuộc gọi thứ 2 mới mắt nhắm mắt mở mò lấy cái điện thoại.. chim cánh cụt..calling.. sáng ra đã nhớ mình rồi à.. hehe..
-alo..ai đây ấy nhỉ..vẫn ngái ngủ nhưng em cố pha chút đùa cợt..
-cháu là L bạn của N à?
…..e bất ngờ..im…không nói j.. tỉnh luôn cả ngủ
-có phải L ko thế?..tiếng mẹ bé lại hỏi làm em run run..
-dạ phải, cháu là L ạ
-À L à.. cô bảo này.. N nhà cô nó còn nhỏ, e nó còn phải học ..cháu để cho em nó học.. từ giờ đừng làm phiền em nó nữa nhé hy vọng cháy hiểu những j cô nói.. rồi cô ấy tắt máy luôn..
Shock..choáng..ko nói nên lời..chuyện j thế này..sao mẹ bé lại gọi cho mình..đầu óc em trống rỗng, hoang mang.. linh cảm cho em biết chuyện này không nhỏ.. nằm suy nghĩ miên man đến 6 rưỡi mẹ em lên giục..hằng này mày có dậy đi học ko thì bảo? mọi hôm dậy sớm thế mà hôm nay định nằm ườn đến baoh.. dậy đi..ăn sáng còn đi học, tao mua bánh mỳ để trên bàn đấy..nhanh lên..
-Vâng con biết rồi..e dậy uể oải gấp màn chiếu rồi đi đánh răng rửa mặt.. hôm đó em cũng đi học luôn chứ ko đón bé như đã nói, họa có thằng dở hơi nào mới đón trong cái hoàn cảnh này..hic
Đạp xe đến trường mà đôi chân nặng trĩu dường như chẳng đạp nổi.. mẹ biết chuyện 2 đứa rồi.. không biết mẹ mắng bé..hay đánh bé đây..bé có sao không nhỉ icon sad Mối tình đầu bé sợ mẹ nhất..ngay từ đầu bé đã bảo ko đc cho mẹ biết, bé cũng đã kể mẹ rất hy vọng vào đứa con gái này nên dạy bé rất nghiêm..giờ xảy ra chuyên như thế này.. e thấy hụt hẫng và cảm giác mình có lỗi vô cùng.. giá như có bé bên cạnh em lúc này để được giải đáp những khúc mắc này..
Đến lớp ngồi học mà trong đầu vẫn cứ những câu nói của mẹ bé ám ảnh trong tâm trí..cháu để e nó học..từ giờ đừng làm phiền em nó nữa sao đau đớn như thế chứ…em như thằng mất hồn vậy các bác ạ..lần đầu tiên trải qua cái cảm giác sóng gió trong tình yêu nó thật khó chịu và bức bối.. như muốn phát điên vậy.. Sang lớp bé bây giờ để gặp hỏi ư?? Ko nhớ sáng nay mẹ bé nói j à? Đừng làm phiền e nó nữa.. cứ ngẫm như thế mà lòng em đau nhói..không thể sang gặp bé dù rất muốn, dù chỉ là nhìn bé thôi.. Tự nhiên cái sĩ diện của 1 thằng con trai ko cho em làm như thế… Và thế là cả buổi học hôm đó e ko bước chân ra khỏi cửa lớp..Tan học lại cắp cặp đi về với mấy thằng bạn..để mặc những thắc mắc chưa có lời giải ở yên trong đầu mình.. cho đến chiều cũng thế, dù chỉ là nhấc máy gọi điện thoại bàn hay nhắn 1 tin nhắn thôi.. e sợ, có cảm giác như bất cứ hành động nào của em mẹ bé cũng biết trước được..